走笔送赵正则司户来访归觐亲庭

作者:方孟式 朝代:清朝诗人
走笔送赵正则司户来访归觐亲庭原文
①书愤:抒发义愤。 书:写。②早岁:早年,年轻时。③气如山:指收复失地的豪情壮志有如山岳。④楼船夜雪瓜洲渡,铁马秋风大散关:这是追述25年前的两次抗金胜仗。宋高宗绍兴三十一年(1161)冬金主完颜亮率大军南下,企图从瓜州渡江南下攻建康(今南京),被宋军击退。第二年,宋将吴璘从西北前线出击,收复了大散关。楼船,高大的战船。瓜州,在今江苏邗江南大运河入长江处,为江防要地。铁马,配有铁甲的战马。大散关,在今陕西宝鸡西南,是军事重地。[1]⑤塞上长城:南朝宋时名将檀道济。“塞上长城”是用南朝宋文帝冤杀大将檀道济,檀在死前怒斥“乃坏汝万里长城”的典故。这里作者用作自比,现比喻收边御敌的将领。⑥出师一表:指诸葛亮在蜀汉建兴五年(227)三月出兵伐魏前所作《出师表》。⑦衰(shuāi)鬓:苍老的鬓发。⑧空自许:白白地自许⑨堪:能够。⑩伯仲间:意为可以相提并论。伯仲,原是兄弟长幼的次序,引申为衡量(...)
“渔父”形象在中国古代文学作品中几乎没有一个是现实中真正的渔父。自从楚辞《渔父》中诞生了一位“世人皆醒我独醉”、不与世俗争流的“渔父”后,其历代“子子孙孙”实际上便成了不求功名、不慕荣华富贵而独善其身的人格精神象征。“渔父”之咏成了古代“隐士”之歌中别具一格的支系,王维的一首“隐士诗”不妨可看作其核心主题:“永怀青岑客,回首白云间。神超物无违,岂系名与宦。”“渔父”之吟为历代文人所喜爱,绝非无因,元代尤其如此——得志而显达者咏之,以见其不失高雅;失意者又借以曲折表达其对现实的不满或失望,同时又将自己的内心世界融化到“渔父精神”中去,以忘却现实生活的烦恼,在“超尘脱俗”的心灵净化中求得心理的平衡。白贲《鹦鹉曲》所以能享誉一时,除了其韵用“鱼模”(...)
(1)经鲁祭孔子:开元十三年,唐玄宗到泰山祭天,途经孔子宅,派出使者祭孔子墓。鲁,今山东曲阜,为春秋时鲁国都城。(2)何为者,犹“何为乎”。栖栖:忙碌不安的样子,形容孔子四方奔走,无处安身。《论语·宪问》:“丘何为是栖栖者欤?”(3)鄹,春秋时鲁地,在今山东曲阜县东南。孔子父叔梁纥为鄹邑大夫,孔子出生于此,后迁曲阜。鄹氏邑,鄹人地。(4)宅即句:相传汉鲁共(恭)王刘余(景帝子)曾坏孔子旧宅,以广其及升堂,闻金石丝竹之音,乃不敢坏。(5)叹凤句:《论语·子罕》:“子曰:凤鸟不至,河不出图,吾已矣夫。”说凤至象征圣人出而受瑞,今凤凰既不至,故孔子遂有身不能亲见圣之叹。否,不通畅,不幸。身否,身不逢时之意。(6)伤麟句:麟,瑞兽,象征太平盛世。相传孔子见人捕获了麟,曾大为悲痛地说(...)
⑴按《太平府志》:横望山,在当涂县东六十里。春秋楚子重伐吴,至于横山,即此山也。实为金陵朝对之山。《真诰》称其石形瓌奇,洞穴盘纡,陶隐居尝栖迟此地炼丹,故有陶公读书堂、石门、古祠、灰井、丹炉诸遗迹。书堂今为澄心寺。石门山水尤奇;盘道屈曲,沿磴而入,峭壁二里,夹石参天,左拥右抱,罗列拱揖,高者抗层霄,下者入衍奥。中有玉泉嵌空,渊渊而来,春夏霖潦奔驰,秋冬澄流一碧,萦绕如练。观诗中所称隐居山寺、“陶公炼液”、“石门流水”诸句,知石门旧居,盖在其处矣。⑵虞炎诗:“聚学从烟郊,栖遁事环荜。”⑶五侯,五侯七贵,泛指达官显贵。⑷《神仙传》:王烈入河东抱犊山中,见一石室,中有素书两卷。按:古人以绢素写书,故谓书曰“素书”。含丹者,书中之字,以朱写之,白者绢色,丹白相映,烂然如霞矣。⑸江淹诗:“一时排冥筌。”闵赤如注:冥,理也。筌,迹也。言理、迹双遣也。一说:冥,幽也。筌,迹也。冥筌,道中幽冥之迹也。⑹《汉书·郊祀志》:天子曰:“诚得如黄帝,吾视去妻子如脱屣耳。”颜师古注:“(...)
首、颈两联,以寒山、秋水、落日、孤烟等富有季节和时间特征的景物,构成一幅和谐静谧的山水田园风景画。但这风景并非单纯的孤立的客观存在,而是画在人眼里,人在画图中,一景一物都经过诗人主观的过滤而带上了感情色彩。那么,诗人的形象是怎样的呢?请看颔联:“倚杖柴门外,临风听暮蝉。”这就是诗人的形象。柴门,表现隐居生活和田园风味;倚杖,表现年事已高和意态安闲。柴门之外,倚杖临风,听晚树鸣蝉、寒山泉水,看渡头落日、墟里孤烟,那安逸的神态,潇洒的闲情,和“策扶老以流憩,时矫首而遐观”(《归去来辞》)的陶渊明不是有几分相似吗?事实上,王维对那位“古今隐逸诗人之宗”,也是十分仰慕的,就在这首诗中,不仅仿效了陶的诗句,而且在尾联引用了陶的典故:“复值接舆醉,狂歌五柳前。”陶文《五柳先生传》的主人公,是一位忘怀得失、诗酒自娱的(...)
文章指出:“秦有十失,其一尚存,治狱之吏是也。”就是说:秦之所以亡,有十个失误,其中一个,到现在(即在路温舒当时)仍然存在,即过分重视、重用“治狱之吏”。这些人,“上下相殴(驱),以刻为明”,“败法乱正,离亲塞道”。他们竞相追逐,滥施(...)
首、颈两联,以寒山、秋水、落日、孤烟等富有季节和时间特征的景物,构成一幅和谐静谧的山水田园风景画。但这风景并非单纯的孤立的客观存在,而是画在人眼里,人在画图中,一景一物都经过诗人主观的过滤而带上了感情色彩。那么,诗人的形象是怎样的呢?请看颔联:“倚杖柴门外,临风听暮蝉。”这就是诗人的形象。柴门,表现隐居生活和田园风味;倚杖,表现年事已高和意态安闲。柴门之外,倚杖临风,听晚树鸣蝉、寒山泉水,看渡头落日、墟里孤烟,那安逸的神态,潇洒的闲情,和“策扶老以流憩,时矫首而遐观”(《归去来辞》)的陶渊明不是有几分相似吗?事实上,王维对那位“古今隐逸诗人之宗”,也是十分仰慕的,就在这首诗中,不仅仿效了陶的诗句,而且在尾联引用了陶的典故:“复值接舆醉,狂歌五柳前。”陶文《五柳先生传》的主人公,是一位忘怀得失、诗酒自娱的(...)
田家正堕忧时泪,安得新酤倒瓦盆?
孤山寺北贾亭西,
《南京!南京!》系列诗词
走笔送赵正则司户来访归觐亲庭拼音解读
①shū fèn :shū fā yì fèn 。 shū :xiě 。②zǎo suì :zǎo nián ,nián qīng shí 。③qì rú shān :zhǐ shōu fù shī dì de háo qíng zhuàng zhì yǒu rú shān yuè 。④lóu chuán yè xuě guā zhōu dù ,tiě mǎ qiū fēng dà sàn guān :zhè shì zhuī shù 25nián qián de liǎng cì kàng jīn shèng zhàng 。sòng gāo zōng shào xìng sān shí yī nián (1161)dōng jīn zhǔ wán yán liàng lǜ dà jun1 nán xià ,qǐ tú cóng guā zhōu dù jiāng nán xià gōng jiàn kāng (jīn nán jīng ),bèi sòng jun1 jī tuì 。dì èr nián ,sòng jiāng wú lín cóng xī běi qián xiàn chū jī ,shōu fù le dà sàn guān 。lóu chuán ,gāo dà de zhàn chuán 。guā zhōu ,zài jīn jiāng sū hán jiāng nán dà yùn hé rù zhǎng jiāng chù ,wéi jiāng fáng yào dì 。tiě mǎ ,pèi yǒu tiě jiǎ de zhàn mǎ 。dà sàn guān ,zài jīn shǎn xī bǎo jī xī nán ,shì jun1 shì zhòng dì 。[1]⑤sāi shàng zhǎng chéng :nán cháo sòng shí míng jiāng tán dào jì 。“sāi shàng zhǎng chéng ”shì yòng nán cháo sòng wén dì yuān shā dà jiāng tán dào jì ,tán zài sǐ qián nù chì “nǎi huài rǔ wàn lǐ zhǎng chéng ”de diǎn gù 。zhè lǐ zuò zhě yòng zuò zì bǐ ,xiàn bǐ yù shōu biān yù dí de jiāng lǐng 。⑥chū shī yī biǎo :zhǐ zhū gě liàng zài shǔ hàn jiàn xìng wǔ nián (227)sān yuè chū bīng fá wèi qián suǒ zuò 《chū shī biǎo 》。⑦shuāi (shuāi)bìn :cāng lǎo de bìn fā 。⑧kōng zì xǔ :bái bái dì zì xǔ ⑨kān :néng gòu 。⑩bó zhòng jiān :yì wéi kě yǐ xiàng tí bìng lùn 。bó zhòng ,yuán shì xiōng dì zhǎng yòu de cì xù ,yǐn shēn wéi héng liàng (...)
“yú fù ”xíng xiàng zài zhōng guó gǔ dài wén xué zuò pǐn zhōng jǐ hū méi yǒu yī gè shì xiàn shí zhōng zhēn zhèng de yú fù 。zì cóng chǔ cí 《yú fù 》zhōng dàn shēng le yī wèi “shì rén jiē xǐng wǒ dú zuì ”、bú yǔ shì sú zhēng liú de “yú fù ”hòu ,qí lì dài “zǐ zǐ sūn sūn ”shí jì shàng biàn chéng le bú qiú gōng míng 、bú mù róng huá fù guì ér dú shàn qí shēn de rén gé jīng shén xiàng zhēng 。“yú fù ”zhī yǒng chéng le gǔ dài “yǐn shì ”zhī gē zhōng bié jù yī gé de zhī xì ,wáng wéi de yī shǒu “yǐn shì shī ”bú fáng kě kàn zuò qí hé xīn zhǔ tí :“yǒng huái qīng cén kè ,huí shǒu bái yún jiān 。shén chāo wù wú wéi ,qǐ xì míng yǔ huàn 。”“yú fù ”zhī yín wéi lì dài wén rén suǒ xǐ ài ,jué fēi wú yīn ,yuán dài yóu qí rú cǐ ——dé zhì ér xiǎn dá zhě yǒng zhī ,yǐ jiàn qí bú shī gāo yǎ ;shī yì zhě yòu jiè yǐ qǔ shé biǎo dá qí duì xiàn shí de bú mǎn huò shī wàng ,tóng shí yòu jiāng zì jǐ de nèi xīn shì jiè róng huà dào “yú fù jīng shén ”zhōng qù ,yǐ wàng què xiàn shí shēng huó de fán nǎo ,zài “chāo chén tuō sú ”de xīn líng jìng huà zhōng qiú dé xīn lǐ de píng héng 。bái bēn 《yīng wǔ qǔ 》suǒ yǐ néng xiǎng yù yī shí ,chú le qí yùn yòng “yú mó ”(...)
(1)jīng lǔ jì kǒng zǐ :kāi yuán shí sān nián ,táng xuán zōng dào tài shān jì tiān ,tú jīng kǒng zǐ zhái ,pài chū shǐ zhě jì kǒng zǐ mù 。lǔ ,jīn shān dōng qǔ fù ,wéi chūn qiū shí lǔ guó dōu chéng 。(2)hé wéi zhě ,yóu “hé wéi hū ”。qī qī :máng lù bú ān de yàng zǐ ,xíng róng kǒng zǐ sì fāng bēn zǒu ,wú chù ān shēn 。《lùn yǔ ·xiàn wèn 》:“qiū hé wéi shì qī qī zhě yú ?”(3)zōu ,chūn qiū shí lǔ dì ,zài jīn shān dōng qǔ fù xiàn dōng nán 。kǒng zǐ fù shū liáng gē wéi zōu yì dà fū ,kǒng zǐ chū shēng yú cǐ ,hòu qiān qǔ fù 。zōu shì yì ,zōu rén dì 。(4)zhái jí jù :xiàng chuán hàn lǔ gòng (gōng )wáng liú yú (jǐng dì zǐ )céng huài kǒng zǐ jiù zhái ,yǐ guǎng qí jí shēng táng ,wén jīn shí sī zhú zhī yīn ,nǎi bú gǎn huài 。(5)tàn fèng jù :《lùn yǔ ·zǐ hǎn 》:“zǐ yuē :fèng niǎo bú zhì ,hé bú chū tú ,wú yǐ yǐ fū 。”shuō fèng zhì xiàng zhēng shèng rén chū ér shòu ruì ,jīn fèng huáng jì bú zhì ,gù kǒng zǐ suí yǒu shēn bú néng qīn jiàn shèng zhī tàn 。fǒu ,bú tōng chàng ,bú xìng 。shēn fǒu ,shēn bú féng shí zhī yì 。(6)shāng lín jù :lín ,ruì shòu ,xiàng zhēng tài píng shèng shì 。xiàng chuán kǒng zǐ jiàn rén bǔ huò le lín ,céng dà wéi bēi tòng dì shuō (...)
⑴àn 《tài píng fǔ zhì 》:héng wàng shān ,zài dāng tú xiàn dōng liù shí lǐ 。chūn qiū chǔ zǐ zhòng fá wú ,zhì yú héng shān ,jí cǐ shān yě 。shí wéi jīn líng cháo duì zhī shān 。《zhēn gào 》chēng qí shí xíng guī qí ,dòng xué pán yū ,táo yǐn jū cháng qī chí cǐ dì liàn dān ,gù yǒu táo gōng dú shū táng 、shí mén 、gǔ cí 、huī jǐng 、dān lú zhū yí jì 。shū táng jīn wéi chéng xīn sì 。shí mén shān shuǐ yóu qí ;pán dào qū qǔ ,yán dèng ér rù ,qiào bì èr lǐ ,jiá shí cān tiān ,zuǒ yōng yòu bào ,luó liè gǒng yī ,gāo zhě kàng céng xiāo ,xià zhě rù yǎn ào 。zhōng yǒu yù quán qiàn kōng ,yuān yuān ér lái ,chūn xià lín liáo bēn chí ,qiū dōng chéng liú yī bì ,yíng rào rú liàn 。guān shī zhōng suǒ chēng yǐn jū shān sì 、“táo gōng liàn yè ”、“shí mén liú shuǐ ”zhū jù ,zhī shí mén jiù jū ,gài zài qí chù yǐ 。⑵yú yán shī :“jù xué cóng yān jiāo ,qī dùn shì huán bì 。”⑶wǔ hóu ,wǔ hóu qī guì ,fàn zhǐ dá guān xiǎn guì 。⑷《shén xiān chuán 》:wáng liè rù hé dōng bào dú shān zhōng ,jiàn yī shí shì ,zhōng yǒu sù shū liǎng juàn 。àn :gǔ rén yǐ juàn sù xiě shū ,gù wèi shū yuē “sù shū ”。hán dān zhě ,shū zhōng zhī zì ,yǐ zhū xiě zhī ,bái zhě juàn sè ,dān bái xiàng yìng ,làn rán rú xiá yǐ 。⑸jiāng yān shī :“yī shí pái míng quán 。”mǐn chì rú zhù :míng ,lǐ yě 。quán ,jì yě 。yán lǐ 、jì shuāng qiǎn yě 。yī shuō :míng ,yōu yě 。quán ,jì yě 。míng quán ,dào zhōng yōu míng zhī jì yě 。⑹《hàn shū ·jiāo sì zhì 》:tiān zǐ yuē :“chéng dé rú huáng dì ,wú shì qù qī zǐ rú tuō xǐ ěr 。”yán shī gǔ zhù :“(...)
shǒu 、jǐng liǎng lián ,yǐ hán shān 、qiū shuǐ 、luò rì 、gū yān děng fù yǒu jì jiē hé shí jiān tè zhēng de jǐng wù ,gòu chéng yī fú hé xié jìng mì de shān shuǐ tián yuán fēng jǐng huà 。dàn zhè fēng jǐng bìng fēi dān chún de gū lì de kè guān cún zài ,ér shì huà zài rén yǎn lǐ ,rén zài huà tú zhōng ,yī jǐng yī wù dōu jīng guò shī rén zhǔ guān de guò lǜ ér dài shàng le gǎn qíng sè cǎi 。nà me ,shī rén de xíng xiàng shì zěn yàng de ne ?qǐng kàn hàn lián :“yǐ zhàng chái mén wài ,lín fēng tīng mù chán 。”zhè jiù shì shī rén de xíng xiàng 。chái mén ,biǎo xiàn yǐn jū shēng huó hé tián yuán fēng wèi ;yǐ zhàng ,biǎo xiàn nián shì yǐ gāo hé yì tài ān xián 。chái mén zhī wài ,yǐ zhàng lín fēng ,tīng wǎn shù míng chán 、hán shān quán shuǐ ,kàn dù tóu luò rì 、xū lǐ gū yān ,nà ān yì de shén tài ,xiāo sǎ de xián qíng ,hé “cè fú lǎo yǐ liú qì ,shí jiǎo shǒu ér xiá guān ”(《guī qù lái cí 》)de táo yuān míng bú shì yǒu jǐ fèn xiàng sì ma ?shì shí shàng ,wáng wéi duì nà wèi “gǔ jīn yǐn yì shī rén zhī zōng ”,yě shì shí fèn yǎng mù de ,jiù zài zhè shǒu shī zhōng ,bú jǐn fǎng xiào le táo de shī jù ,ér qiě zài wěi lián yǐn yòng le táo de diǎn gù :“fù zhí jiē yú zuì ,kuáng gē wǔ liǔ qián 。”táo wén 《wǔ liǔ xiān shēng chuán 》de zhǔ rén gōng ,shì yī wèi wàng huái dé shī 、shī jiǔ zì yú de (...)
wén zhāng zhǐ chū :“qín yǒu shí shī ,qí yī shàng cún ,zhì yù zhī lì shì yě 。”jiù shì shuō :qín zhī suǒ yǐ wáng ,yǒu shí gè shī wù ,qí zhōng yī gè ,dào xiàn zài (jí zài lù wēn shū dāng shí )réng rán cún zài ,jí guò fèn zhòng shì 、zhòng yòng “zhì yù zhī lì ”。zhè xiē rén ,“shàng xià xiàng ōu (qū ),yǐ kè wéi míng ”,“bài fǎ luàn zhèng ,lí qīn sāi dào ”。tā men jìng xiàng zhuī zhú ,làn shī (...)
shǒu 、jǐng liǎng lián ,yǐ hán shān 、qiū shuǐ 、luò rì 、gū yān děng fù yǒu jì jiē hé shí jiān tè zhēng de jǐng wù ,gòu chéng yī fú hé xié jìng mì de shān shuǐ tián yuán fēng jǐng huà 。dàn zhè fēng jǐng bìng fēi dān chún de gū lì de kè guān cún zài ,ér shì huà zài rén yǎn lǐ ,rén zài huà tú zhōng ,yī jǐng yī wù dōu jīng guò shī rén zhǔ guān de guò lǜ ér dài shàng le gǎn qíng sè cǎi 。nà me ,shī rén de xíng xiàng shì zěn yàng de ne ?qǐng kàn hàn lián :“yǐ zhàng chái mén wài ,lín fēng tīng mù chán 。”zhè jiù shì shī rén de xíng xiàng 。chái mén ,biǎo xiàn yǐn jū shēng huó hé tián yuán fēng wèi ;yǐ zhàng ,biǎo xiàn nián shì yǐ gāo hé yì tài ān xián 。chái mén zhī wài ,yǐ zhàng lín fēng ,tīng wǎn shù míng chán 、hán shān quán shuǐ ,kàn dù tóu luò rì 、xū lǐ gū yān ,nà ān yì de shén tài ,xiāo sǎ de xián qíng ,hé “cè fú lǎo yǐ liú qì ,shí jiǎo shǒu ér xiá guān ”(《guī qù lái cí 》)de táo yuān míng bú shì yǒu jǐ fèn xiàng sì ma ?shì shí shàng ,wáng wéi duì nà wèi “gǔ jīn yǐn yì shī rén zhī zōng ”,yě shì shí fèn yǎng mù de ,jiù zài zhè shǒu shī zhōng ,bú jǐn fǎng xiào le táo de shī jù ,ér qiě zài wěi lián yǐn yòng le táo de diǎn gù :“fù zhí jiē yú zuì ,kuáng gē wǔ liǔ qián 。”táo wén 《wǔ liǔ xiān shēng chuán 》de zhǔ rén gōng ,shì yī wèi wàng huái dé shī 、shī jiǔ zì yú de (...)
tián jiā zhèng duò yōu shí lèi ,ān dé xīn gū dǎo wǎ pén ?
gū shān sì běi jiǎ tíng xī ,
《nán jīng !nán jīng !》xì liè shī cí

※提示:拼音为程序生成,因此多音字的拼音可能不准确。

相关翻译

《南京!南京!》系列诗词
“更垂(...)

相关赏析

少痴騃、老成玌悴。
⑴金陵:今江苏南京市。雨花台:在南京市南聚宝山上。⑵“钟山”句:钟山即紫金山。⑶“欲破”句:此句化用《南史·宗悫(què)传》“愿乘长风破万里”语。⑷“秦皇”二句:《丹阳记》:“秦始皇埋金玉杂宝以压天子气,故名金陵”。瘗(yì)埋:葱葱:茂盛貌,此处指气象旺盛。⑸城南台:即雨花台。⑹坐觉:自然而觉。⑺石头城:古城名,故址在今南京清凉山,以形势险要著称。⑻黄旗入洛:三国时吴王孙皓听术士说自己有天子的气象,于是就率家人宫女西上入洛阳以顺天命。途中遇大雪,士兵怨怒,才不得不返回。 此处说“黄旗入洛”其实是吴被晋灭的先兆,所以说“竟何祥”。⑼铁锁横江:三国时吴军为阻止晋兵进攻,曾在长江上设置铁锥铁锁,均被晋兵(...)
“尧舜当之亦禅禹,君失臣兮龙为鱼,权归臣兮鼠变虎。”这段议论性很强,很像在追述造成别离的原因:奸邪当道,国运堪忧。君主用臣如果失当,大权旁落,就会像龙化为可怜的鱼类,而把权力窃取到手的野心家,则会像鼠一样变成吃人的猛虎。当此之际,就是尧亦得禅舜,舜亦得禅禹。诗人说:不要以为我的话是危言耸听、亵渎人们心目中神圣的上古三代,证之典籍,确有尧被秘密囚禁,舜野死蛮荒之说啊。《史记·五帝本纪》正义引《竹书纪年》载:尧年老德衰为舜所囚。《国语·鲁语》:“舜勤民事而野死。”由于忧念国事,诗人观察历史自然别具一副眼光:尧幽囚、舜野死(...)
首、颈两联,以寒山、秋水、落日、孤烟等富有季节和时间特征的景物,构成一幅和谐静谧的山水田园风景画。但这风景并非单纯的孤立的客观存在,而是画在人眼里,人在画图中,一景一物都经过诗人主观的过滤而带上了感情色彩。那么,诗人的形象是怎样的呢?请看颔联:“倚杖柴门外,临风听暮蝉。”这就是诗人的形象。柴门,表现隐居生活和田园风味;倚杖,表现年事已高和意态安闲。柴门之外,倚杖临风,听晚树鸣蝉、寒山泉水,看渡头落日、墟里孤烟,那安逸的神态,潇洒的闲情,和“策扶老以流憩,时矫首而遐观”(《归去来辞》)的陶渊明不是有几分相似吗?事实上,王维对那位“古今隐逸诗人之宗”,也是十分仰慕的,就在这首诗中,不仅仿效了陶的诗句,而且在尾联引用了陶的典故:“复值接舆醉,狂歌五柳前。”陶文《五柳先生传》的主人公,是一位忘怀得失、诗酒自娱的(...)

作者介绍

方孟式 方孟式方孟式(1582~1639)字如曜,方大镇长女,方以智大姑妈,安徽桐城人。山东布政张秉文妻。志笃诗书,擅绘观音像。崇祯十三年张秉文守济南死于城上,孟式投水殉节。方孟式与妹方维仪、堂妹方维则均为国为家守节,后人称为“方氏三节”,著有《纫兰阁集》十二卷。

走笔送赵正则司户来访归觐亲庭原文,走笔送赵正则司户来访归觐亲庭翻译,走笔送赵正则司户来访归觐亲庭赏析,走笔送赵正则司户来访归觐亲庭阅读答案,出自方孟式的作品

版权声明:本文内容由网友上传(或整理自网络),原作者已无法考证,版权归原作者所有。五淦诗词网网免费发布仅供学习参考,其观点不代表本站立场。

转载请注明:原文链接 | http://www.batterypoweredcomputers.com/zuozhe/4248364.html